MỤC TIÊU DI ĐỘNG

 

Bố đi đâu đấy?

 

Bố ơi...

 

Con của mẹ!

 

Mẹ, bố lại đánh mẹ à?

 

Cậu run đấy à?

 

Sao lại không run chứ?

 

Chúng dùng AK47, và mình
thì mỗi đứa có đúng 6 viên đạn.

 

Alô, đang bận lắm. Ai đấy?

 

Tôi đây. Cậu không sao chứ?

 

Còn sống đây.

 

Hồ đâu nhỉ?

 

Nó đây này. Đang khóc ti tỉ
vì đau đây này.

 

Này, tôi không có khóc nhé!

 

Sao chúng mình xui thế nhỉ?

 

Mới vừa liên hoan xong,
lại phải gặp lũ quỷ này!

 

Ta là cảnh sát,

 

công việc ta là bắt tội phạm.

 

Sau khi tốt nghiệp,
ai cũng đã có công việc ...

 

Thật may mắn vì lại được
công tác chung 1 đơn vị...

 

Và lại được làm việc ở cùng
1 tram cảnh sát nữa chứ!

 

Chỉ sợ thấy tôi suốt
rồi cậu sẽ chán.

 

Định đuổi em đi hở anh?

 

Quỷ sứ! Nói bậy!

 

Sao phá thế! Đừng!

 

Alô? Đang bận lắm. Ai đấy?

 

Tôi đây, cậu không sao chứ?

 

Thấy mặt được mấy tên?

 

Tôi thấy 3, đã hạ được 2 tên rồi.

 

Thế thì có 5 tên.

 

Nhưng tôi đã thấy 6 người.

 

Có người bảo có 6 đấy.
Rốt cuộc là mấy tên?

 

Tôi làm sao mà biết!

 

5 hay là 6?

 

5!

 

Cậu còn mấy viên đạn?

 

3 viên.

 

Bắn yểm trợ tôi đi!

 

Bác ơi, bác đã thấy những gì?

 

Tôi sợ quá.

 

Trôến dưới bàn, đâu có dám
nhúc nhích gì.

 

Không sao đâu. Nhẹ thôi mà.

 

Này, khóc thế đủ chưa hả?

 

Tổ trưởng, cho cậu ta
đi bệnh viện đi.

 

Khóc gì mà khóc quá chừng.

 

Cảm ơn tổ trưởng.

 

Này có nín khóc chưa đấy?

 

Chính, cậu đi với cậu ấy đi.

 

Còn cậu?

 

Tôi còn sống mà.

 

Đi đi!

 

Cảm ơn tổ trưởng.

 

Tên tôi là Trưởng Kiệt.

 

Bôế tôi là Trưởng Thiện Minh.

 

Trong 1 0 năm qua, mẹ đã
lập gia đình 2 lần,

 

và đã sông với 3 người.

 

Lần nào cũng kết thúc trong
nước mắt và đau khổ.

 

Mẹ, ông vừa rồi còn kinh dị
hơn ông trước nữa.

 

Nhưng bố con là tệ hại nhất đám.

 

Nhớ nhé. Người tệ nhất là bố
con đấy.

 

Nếu có 1 cơ hội nào...

 

Tôi sẽ để ông ấy khổ ải y như
mẹ con tôi đã phải khổ...

 

suốt 1 0 năm dài.

 

-Họ đây ạ.
-2 cậu không sao chứ?

 

Không sao ạ,

 

Ai là Phát Ngai
và ai là Trưởng Kiệt?

 

Thưa, tôi là Phát.

 

Năm 1999, cậu đã dự thi giải
thưởng ''Ngân Kê''.

 

Và cậu đã được giải nhì.

 

Cậu kia có vẻ ít nói nhỉ.

 

Tôi thích người siêng hơn người
nói nhiều.

 

Tên tôi là Trưởng Thiện Minh.

 

Các cậu sẽ làm việc với tôi
kể từ tuần sau.

 

Sao, thế nào rồi?

 

Gì lung tung thế này?

 

Các cậu lại làm bậy gì rồi?

 

Tôi là Uy, tổ trưởng tổ B.

 

Hãy gọi tôi là Thanh tra Uy.

 

Tôi là Trưởng Thiện Minh, Tổ A.

 

Lính lác của anh đó hả?

 

Chúc mừng. Làm việc
với chúng nó mệt lắm đấy nhé.

 

Là thanh niên thì phải trẻ khỏe chứ.

 

Vâng ạ.

 

Ai bảo cậu vâng dạ?

 

Ai yêu cầu cậu mở miệng?

 

Xin lỗi xếp.

 

Liệu mà dạy dỗ lại chúng nó nhé.

 

Hiểu chưa hả?

 

2 cậu đi bệnh viện trước đi.

 

Tôi sẽ nhờ người lấy lời khai
thay các cậu.

 

Tuân lệnh xếp.

 

Gì vậy?

 

Không có gì.

 

Cậu ổn đó chứ?

 

Ổn mà

 

Mình đua bệnh viện đi.

 

Chạy, chạy mau!

 

Mau lên!

 

Họ, cậu sắp thua đấy.

 

Thấy chưa. Kiệt nó Bình tĩnh
thế kia.

 

Còn Phát nó làm sao ấy.

 

Có cần phải gọi
xe cứu thương không?

 

Dẹp đi Phát chẳng sao cả!

 

Cậu sắp mất hết tiền túi
trong 3 tháng liền đấy nhé.

 

Coi chừng, đồ quỷ!

 

Sao chạy nhắm mắt nhắm mũi
như vậy?

 

Xin lỗi ngoại!

 

Cậu thắng rồi!

 

Đó là vì bà ngoại kia.

 

Mai mốt đua lai.

 

Phải hứa đấy nhé.

 

Nhớ rồi mà!

 

Quỷ sứ thật!

 

Vậy là cậu thua rồi!

 

Món canh đây!

 

Ăn đi kẻo nguội mất.

 

Cô ơi, cô nấu ngon thật đấy.

 

Đúng là 1 đầu bếp tuyệt vời!

 

Cháu muốn ăn ít nhất là 4 bát cơm!

 

Này, đừng giở giọng
tán tỉnh người ta.

 

Chắc là Vân về?

 

Tôi bảo cô ấy mua vịt quay
mang về nhà đấy.

 

Hoan hô!

 

Chào cô.

 

Dì, cháu có mang đến
1 con vịt quay.

 

Mang xuống bếp và để lên đĩa
giùm dì đi.

 

Anh đói lắm à?

 

Anh nhìn tôi hay con vịt thế?

 

Phát, nhìn lâu quá rồi đó nhé.

 

Cái nào hay hơn? Cô gái
hay con vịt?

 

Này, liệu im mồm đi.

 

Cậu làm em họ tôi sợ đó!

 

Cô ấy đâu có phải là em họ cậu...

 

2 người xứng đôi lắm đấy!

 

Sao bạn nãy tôi không nhét vào
họng cho cậu chết cho rồi nhỉ?

 

Thôi, đừng trêu người ta.

 

Nó mắc cỡ đó . Thôi!
Mình ăn cho xong đi.

 

-Nhanh lên!
-Dì ơi, con vịt quay!

 

Ngồi xuống đây cùng ăn đi nào!

 

Nhé?

 

Vân!

 

Dì.

 

Dì ơi, họ đang ở phòng cấp cứu
ở lầu 2.

 

Ta đi thôi.

 

Mời ngồi.

 

Bảo trọng nhé.

 

Con có sao không?

 

Kiệt .

 

-Dì.
-Dì, dì khỏe không?

 

Dì đỡ lo rồi.

 

Sao cô không mang kính nữa ?

 

Nó mổ mắt bằng tia laser đấy.
Thế này đẹp hơn nhiều chứ.

 

Công việc mới của em ra sao?

 

Cũng được, học hỏi cũng nhiều.

 

Mẹ , cho con hỏi mẹ 1 chút.

 

Tưởng cô câm chứ.
Cũng biết nói nữa à?

 

Anh mới là đáng chán...

 

Chỉ toàn đến ăn chực nhà tôi.

 

Tôi không thích nói chuyện
với con trai hay ăn chực.

 

Mẹ không muốn biết gì
về ông ta nữa hết.

 

Con muốn ông ta phải ân hận
về những điều mình làm.

 

Không cần thiết, con ạ.

 

Mẹ không muốn có điều gì
đáng tiếc giữa con và bố con.

 

Ông ấy không phải bố con.

 

Con cũng không phải con ông ấy.
Ông ấy không đáng làm bố!

 

Ông ấy là bố của Joe Trưởng.

 

Tên con là Trưởng Kiệt.

 

Mẹ đã bảo không cần phải thế.

 

Mẹ đã đổi tên con để
không còn dính dáng gì nữa...

 

Mẹ...

 

Con biết phải làm gì mà.

 

Tay Thanh tra Trưởng đó lạ nhỉ.

 

Ông ta bảo mình đến đó
cũng lạ thật.

 

Thường thì họp hành ở co
quan mới đúng chứ.

 

Ông ấy làm ra vẻ khác người
đấy mà.

 

Mình làm gì bây giờ!

 

Cậu sợ à?

 

Man là trợ lý của tôi.

 

Không có gì kỳ đâu vì tôi đã
chọn nơi này để họp.

 

Tôi đã dạy ở trường thiếu sinh quân
hàng chục năm nay...

 

Tôi đã không đến nơi này từ
lâu lắm rồi.

 

Hôm nay, tôi muốn biết
các cậu làm việc thế nào.

 

Chúng tôi là cảnh sát,
còn họ là băng đảng.

 

Họ là tội phạm nên ta phải bắt họ.

 

Cậu biết ở Hồng Kông có bao nhiêu
thành viên Tam Hoàng không?

 

Theo ước tính của chúng tôi...

 

thí có ít nhất là 200 ngàn.

 

Cậu có nghĩ là bắt được hết không?

 

Phải có chứng cớ ở tòa...

 

Bắt họ thì dễ thôi, nhưng khó
mà có chứng cớ để tuyên án.

 

Tép riu như vậy thì bắt làm gì?

 

Thanh tra Trưởng,
lâu ngày chưa gặp.

 

Anh trở về hồi nào thế?

 

Mới về. Hôm nào nói chuyện sau.

 

-Ok.
-Số điện thoại như cũ chứ?

 

Vẫn như cũ.

 

Được, tôi sẽ gọi sau.

 

Tôi có việc đi đây.

 

Thanh tra Trưởng, tôi về đây.

 

Sao xếp có vẻ thân mật với họ vậy?

 

Trong thế giới ngầm, có
nhiều người rất độc ác.

 

Nhưng 1 số thì trung lập.

 

Trung lập nghĩa là sao?

 

Nghĩa là họ ít khi phạm tội...

 

Họ chỉ gia nhập để kiếm sống.

 

Để ổn định đời sống của
mình và không bị hiếp đáp.

 

Có cho họ vào tù thì họ
cũng sẽ ra vài tháng sau...

 

nên phải thân thiện với họ
mới hòng câu được cá to sau này.

 

Lý do gì nghe lạ thế!

 

Cậu nói gì?

 

Tôi bảo đó chỉ là cái cớ!

 

Kiệt , Bình tĩnh!

 

Tôi cũng công nhận trong ngành
cảnh sát có thành phần bất hảo...

 

Cũng khó mà xác định đâu là
trắng, đâu là đen...

 

Lúc nào cũng có những vùng xám...

 

Tôi chưa bao giờ làm điều
gì sai trái cả.

 

Bảy Mập, Tôi cá 5 ngàn đô
đội Arsenal.

 

Ronaldo, lại đây!

 

Tôi tìm cậu 5 ngày nay.
Cậu đã đi đâu?

 

Tôi...hơi bận.

 

Không phải tôi tránh né gì anh đâu.

 

Tôi mới được chuyển về...

 

Cậu phải có quà ra mắt đấy nhé.

 

Được, được.

 

Bảy mập, hắn muốn cá độ đó.

 

Ai thua phải trả 50 ngàn đô nhé.

 

-Xếp à...
-Hắn đâu?

 

Lâu lắm rồi tôi chưa gặp ông ấy.

 

Cậu ấy muốn lên tiền cá độ
100 ngàn đô đó.

 

-Xếp! Xin đừng đùa với tôi!
-Gọi điện liền đi!

 

Hắn ở trong phòng tắm hơi.

 

Thôi, cậu ấy không cá nữa.

 

1 công dân tốt không nên
cá độ, nghe chưa!

 

Man, trả tiền đi rồi về.

 

Bắt tay vào việc đi.

 

Phải đi đâu trước?

 

Không biết. Cứ đi rồi biết.

 

Nhà tắm hơi này là giang sơn
của anh em Bryan đó.

 

Hắn đâu rồi?

 

Ở nhà vệ sinh

 

Đi đi.

 

Sao lai để hắn đi?

 

Có ai thấy được, thì hắn
cũng mất mạng thôi.

 

Kiểm tra giờ xem nào.

 

1 phút nữa ta sẽ ra cửa trước.

 

Cậu và Phát sẽ
đột nhập từ cửa sau.

 

Ta sẽ bắt ai?

 

'Nhím xù.'

 

Tên tội phạm bị săn lùng
nhiều nhất.

 

Nhím xù, ta là bạn bè.

 

Hãy cùng phối hợp với nhau
làm ăn lớn đi.

 

Tôi có thể cung cấp cho anh
đủ loại vũ khí.

 

Tôi ở trên danh sách truy nã,
anh không sợ tôi sao?

 

Thôi, quên bớt mấy vụ đó đi.

 

Bryan nhỏ và tôi vốn là người
đàng hoàng

 

Chúng tôi lúc nào cũng giúp
anh em hoạn nạn.

 

Má nó ơi!

 

Gì nữa đấy?

 

Lúc nào em cũng làm việc
khuya cả...

 

Nên anh đã mua cho em
1 thứ rất tốt...

 

Cái này rất bổ ...

 

đối với phụ nữ.

 

Sao bỗng dưng anh tốt với tôi vậy?

 

Anh cần vài ngàn đô lo việc làm ăn...

 

Em cho anh vay số tiền đó
được không?

 

Không! Tôi không có tiền!

 

Em vừa lãnh tiền đó mà.
Cho anh mượn đi!

 

Anh chỉ cần có ngần đó
là đủ rồi.

 

Em đã nói rồi, em không có tiền!

 

Mẹ.

 

Chào con trai.

 

Tôi đã bảo ông rồi, tôi không
phải con trai ông!

 

Gọi bằng con không được à?

 

Sao mẹ còn ở với ông ấy chứ?

 

Mẹ bảo con là bỏ ống ấy lâu rồi.

 

Bố và mẹ con thương nhau.

 

Nếu thương, ông đã chẳng mượn
tiền của mẹ tôi suốt như vậy.

 

Vậy mà là yêu thương gì?

 

Thôi, để bố bỏ.

 

Phát.

 

Đừng để tôi bắt gặp ông
mượn tiền mẹ tôi nữa đó.

 

-Rõ chưa?
-Rõ rồi.

 

Cảnh sát!

 

''Nhím xù''.

 

Bryan lớn! cứu tôi với!

 

He asked you to save him, got it?

 

Thằng điên, tôi còn không biết
đó là ai nữa!

 

Không phải bạn anh sao?

 

Bọn tôi vừa gặp ở đây...

 

ngồi gần thì nói chuyện
1 chút vậy thôi.

 

Anh ta có phạm tội gì không?

 

Khốn nạn!

 

Xin lỗi đã làm phiền.

 

Xếp, chúng tôi là
người lương thiện...

 

Nếu biết anh ta bị truy nã

 

tôi đã báo cáo cho xếp hay
từ lâu rồi.

 

Xin chúc 1 ngày tốt lành.

 

Ông bạn Hói ơi,

 

Làm bạn của ông coi bộ
nguy hiểm quá hả.

 

Thằng nhãi ranh!

 

Bọn tôi làm ăn lương thiện...

 

Khi nào rảnh, mời các anh
cứ đến chơi.

 

Tất nhiên, rảnh tôi sẽ đến.

 

Dẫn hắn đi đi.

 

Xếp, người công dân lương thiện

 

ngồi đằng kia tên gì thế?

 

Bryan lớn, tay trùm ma túy
LSD lớn nhất ở Mongkok.

 

Bryan lớn!

 

Người ngồi kế bên hắn là
Bryan nhỏ, em của hắn.

 

Bryan nhỏ?

 

Ở Mongkok,

 

Phần lớn các co sở kinh doanh
đều là của 2 anh em.

 

Tất cả à?

 

Thanh tra Trưởng, bạn Trọng Án
đến bắt hắn rồi.

 

''Nhím xù'' là 1 tội phạm quan trọng

 

Sao Xếp không báo bạn Trọng Án?

 

Thời gian là điều tiên quyết!

 

Nếu ta không ra tay
mà lại chờ người đến nữa

 

thì hắn đã biến mất còn gì.

 

Còn nếu chúng có súng?

 

Chúng đã đến 1 nhà tắm hơi,
cũng khó có khả năng có súng...

 

Nếu là vị trí khác, thì tôi
đã xét vấn đề kỹ hơn.

 

Không có khả năng,
nhưng cũng có thể có chứ .

 

Linh tính cho tôi biết hắn
đã không có vũ khí.

 

Linh tính?

 

Cậu nói chuyện như xếp tôi vậy.

 

Tôi không muốn ông làm anh em
nguy hiểm với linh tính của ông.

 

Xin lỗi xếp.

 

Kiệt lúc nào cũng khác người.

 

Lực lượng ta gồm 30.000 người...

 

Không phải ai cũng giỏi...

 

nhưng tôi quan niệm là...

 

Gà nhà không nên đá nhau.

 

Hộp đêm disco này là co sở
mới của anh em Bryan.

 

Đây là co sở duy nhất không dưới
quyền kiểm soát của ''Bóng Ma''.

 

Chắc chắn tên ''Bóng Ma'' sẽ
đến quậy trong vòng 3 ngày tới.

 

Vào đi.

 

Thanh tra Trưởng có yêu cầu
cậu đừng làm điều gì ẩu đấy.

 

Không vào đó làm sao biết
được gì?

 

Thôi vào đi.

 

Phát, cậu đi theo đi.

 

Các cậu vào làm gì đây?

 

Anh ở đây làm gì đây?

 

Tôi làm gì mặc tôi.

 

Tôi đến theo dõi để tóm Bryan lớn

 

Tôi chưa báo tổ trưởng.

 

Tổ trưởng? Ai là tổ trưởng cậu?

 

Không muốn thăng cấp à?

 

Xin lỗi Xếp.

 

Bon tôi đến vui chơi 1 chút mà.

 

Vâng?

 

Thanh tra Trưởng đã bảo là
đừng làm ẩu.

 

Thanh tra Trưởng?

 

-Làm gì cũng không nên để lộ.
-Không để lộ.

 

Cậu muốn nghe lời thì làm đi.

 

Bảy Mập, mày dám qua mặt tao?

 

Ông Bryan, ông đã hiểu lầm...

 

Mày thu tiền cá độ bóng đá,
mà dám lấy tên tao...

 

rồi mày lấy tiền sau long tao.

 

Có người thắng còn mày thì ôm
tiền định trốn đi.

 

Tao không làm cho ra lẽ
thì còn mặt mũi nào nhìn ai?

 

Tôi quên về báo lại...

 

Có nhớ tay nào lấy tiền không?

 

Tay phải...

 

Tôi thề là quên thật tình.
Xin ông cho tôi 1 cơ hội!

 

Tôi sẽ mang tiền trả lại.
Tôi thề sẽ trả!

 

Tôi sẽ mang tiền trả lại!

 

Chặt hết 2 tay nó đi!

 

Cảnh sát, tất cả đứng yên!

 

Các chú cảnh sát!
Xin hãy cứu tôi!

 

Ông quên chuyện vừa rồi đấy à?

 

Lần trước ông bảo ông là 1
công dân tốt.

 

Đúng như vậy.

 

Tôi đâu có quen họ...

 

Tôi ra ngoài dạo chơi, tình
cờ gặp họ...

 

Phải không Bảy mập?

 

Bố của cớm cũng phải
biết trả nợ chứ!

 

Tôi không liên quan gì đến gã đó cả.

 

Mày có 1 khẩu súng và 6 viên đạn.

 

Bọn tao có đến 7 người.

 

Mày không làm gì được đâu.

 

Nếu để ông ấy đi, tôi sẽ
bỏ qua hết vụ này.

 

Có lẽ, nhưng không chắc
bạn tôi sẽ đồng ý.

 

Như vậy nghĩa là sao?

 

Nếu mày dám thì bỏ súng xuống
đánh tay đôi với tao.

 

Mày thắng thì coi như
nợ ông ấy xóa luôn.

 

Anh ta đánh có khá không?

 

Nghe nói cũng khá lắm đó.

 

Thế à?

 

Con có sao không?

 

Cậu đánh khá đó.

 

Súng cậu đây.

 

Bảy Mập, tôi nể con của anh đó.

 

Liệu thần hồn mà trả tiền lại
cho tôi sớm.

 

Tôi sẽ không tính đồng lời nào đâu.

 

-Cảm ơn, cảm ơn!
-Thôi đi.

 

Đừng cho mẹ tôi biết gì về
việc này, ok?

 

Tuân lệnh!

 

Bố không nói đâu.

 

Bỏ tay ra.

 

-Người đẹp...
-Xéo đi.

 

Tôi đã hỏi cô nhiều lần...
cho tôi biết quý danh của cô...

 

Có được không?

 

Tôi đã nói nhiều lần rồi...

 

Tôi không khiêu vũ với người lạ!

 

Tôi là Bryan nhỏ.

 

Ai cũng biết tôi...

 

Đã đến đây thì phải vui chơi chứ!

 

Nào!

 

Này, đừng lợi dụng phụ nữ
yếu đuối mà làm càng!

 

Tôi có làm gì cô ấy đâu?.

 

Nhưng tao sẽ đập mày 1 trận!

 

Này, không liên quan gì
thì ngồi yên đi.

 

Ngồi xuống!

 

Bắn đi! Dám thì bắn đi!

 

Cậu điên rồi à? Sao lại
đi đánh cảnh sát vậy!

 

Tôi rất tiếc, thành thật xin
lỗi hai anh.

 

Em tôi nó say quá, đâu có
biết 2 anh là cảnh sát.

 

Bỏ đi. Làm lớn chuyện không
tốt đâu.

 

Cậu không sao chứ?

 

Ngó cậu cũng tệ như tôi.

 

Sao anh cản tôi làm gì?

 

''Bóng Ma'' và người của hắn đang
phá phách co sở ta ở Mongkok.

 

2 gã này chẳng làm hại gì

 

Anh có sao không?

 

Tên tôi là Nicole, còn anh...

 

Trưởng Kiệt.

 

Cảm ơn anh đã giúp tôi.

 

Tôi nghĩ ta sẽ có dịp gặp lại.

 

Cậu đã đánh nhau vì cô ấy à?

 

Coi chừng mẹ tôi thức giấc!

 

Thuốc men để ở dưới bếp...

 

Ngay đây.

 

Tôi chưa thử thứ này bao giờ...

 

Cồn và thuốc lốt đâu nhỉ?

 

Ấy, nhẹ tay chứ em

 

Nhẹ tay thôi.

 

Con trai em thật là khờ quá...

 

Nó không nên chọc giận
Bryan lớn và Bryan nhỏ.

 

Nó đã bị bao vây và tấn công ...

 

Nhìn thấy con chúng ta bị hiếp đáp...

 

Anh chỉ là thằng dở hơi...

 

nhưng anh cũng biết phải trái...

 

Anh nhào vô bênh nó và
cũng bị đánh nữa.

 

Đau lắm...

 

Hôn an ủi anh đi.

 

Này, hôn tôi nữa chứ.

 

Phát, con có sao không?

 

Con không sao.
Nhẹ hơn dượng nhiều.

 

Kiệt , thật vậy không cháu?

 

Chú Bảy Mập đánh khá lắm.

 

-Dượng ổn chứ?
-Khỏe lắm.

 

Anh bảo là có học Võ Thiếu Lâm...

 

Em không tin nhưng chắc là
có thật.

 

Em tin rồi đấy à?

 

Nhìn này!

 

2 người nói chuyện Thiếu lâm
đi nhé.

 

Chú Bảy Mập, bọn cháu đi đây.

 

Chào con.

 

Anh đã học võ gì đấy?

 

Luyện võ công và thế võ tự vệ.

 

Sao bạn nãy cậu không nói thật?

 

Miễn mẹ tôi vui là được rồi.

 

Cậu cũng vậy mà.

 

Tôi cũng như cậu.

 

Bạn gái mới đó hả?

 

Xin chào tất cả...tôi là Thanh tra Sun
từ bộ phận Thanh tra Nội bộ.

 

Xin hãy gọi tôi là Nicole.

 

Gần đây, chúng tôi điều tra
quan hệ

 

giữa cảnh sát và các băng đảng.

 

Trước khi hoàn tất báo cáo...

 

tôi cũng không muốn nói quá nhiều.

 

Thưa, cô có thể cho biết

 

ai là người đang bị để ý không?

 

Nếu không, tin này sẽ làm
cho tất cả tiêu cực đó.

 

Thanh tra Trưởng,
tôi đã nói rõ ý.

 

Tôi sẽ không nói gì nhiều

 

trước khi hoàn tất báo cáo.

 

Cứ cho đây là một dịp may
đối với những ai

 

đang đứng ở lằn ranh để
có thể quay về.

 

Bọn tôi là cảnh sát, đâu phải
học sinh cấp 1 .

 

Trắng là trắng,.đen là đen.

 

Thanh tra Trưởng,
trước đây anh đã phạm sai lầm...

 

Anh đã được cho 1 cơ hội...
xin anh đừng quên điều đó.

 

Xin lỗi thanh tra Sun.

 

Tôi phải xin lỗi mới đúng vì
nhắc đến tính hay quên của anh ấy.

 

Kiệt , thất vọng à?

 

Tôi không hy vọng...nên
không có gì thất vọng.

 

Anh có muốn làm việc cho
bên Thanh Tra Nội bộ không?

 

Cô không sợ tôi là xã hội đen à?

 

Nếu thế thì tôi sẽ thất vọng...

 

Ở đời có hy vọng vẫn hay
hơn chứ, đúng không?
to have hope in life. Right?

 

Để tôi suy nghĩ vài ngày đã.

 

Hãy trả lời trong tuần này.

 

Mẹ!

 

Mẹ! mẹ đâu rồi!?

 

Người của Bryan lớn bắt
mẹ con đi rồi!

 

Dượng lại nợ tiền nữa chứ gì?

 

Không phải!
Họ muốn gặp con đó!

 

Mở trói cho dượng!.

 

Phát, mẹ ở trên này!

 

Phát, rất vui được gặp lại cậu.

 

Cho mẹ tôi xuống đi!
Bà ấy rất sợ ở trên cao!

 

Thảo nào. bà ấy nôn mửa
đã 20 lần rồi!

 

Tôi đang định cho bà ấy
vào lò rô ti đấy!

 

Việc của tôi thì gặp tôi!
để mẹ tôi yên!

 

Ông ở đâu?

 

Ngay sau lưng đây.

 

Nói chuyện được không?

 

Thả mẹ tôi ra trước đi.

 

Dàn máy đó cũng không
an toàn lắm đâu.

 

Có lần, có 1 gã rơi từ trên
ấy xuống đất đấy!

 

Phát!

 

Put the gun away, let's talk.

 

You are a smart guy,
you know what to do, right?

 

Ông muốn gì?

 

Tôi thích cậu, muốn làm bạn cậu.

 

Cậu rất thẳng thắn và rất khỏe

 

Nếu bỏ ngành cảnh sát,
cậu có thể làm ra nhiều tiền đấy.

 

Ông định hối lộ tôi đấy à?

 

Không gấp gì...cậu cứ suy nghĩ đi.

 

Số tiền Bảy Mập thiếu, tôi
có thể xóa sổ.

 

Và tôi sẽ không bao giờ
làm gì mẹ cậu.

 

Tôi sẽ cho bà ấy lên làm
quản lý co sở

 

để anh em không làm tiền
bà ấy nữa.

 

Tôi không xin ông làm vậy.

 

Coi như tôi đánh giá cao
khả năng của mẹ cậu vậy.

 

Ông nói hết chưa?

 

Cho bà ấy xuống đi.

 

Không sao đâu mẹ. Đừng khóc.

 

Đưa bà ấy về nhà nghỉ đi.

 

Con.

 

Trưởng Thiện Minh là 1 tên
cớm khá.

 

Phải có ai đó bên hắn
thì ta mới yên tâm.

 

Sao lại nhờ thằng đó ?

 

Trong những điều anh vừa
nói với nó...chỉ có 1 điều đúng.

 

Ta rất nể nó.

 

Xin hãy nhận bưu phẩm.

 

Ký ngay đây.

 

Sôế tiền Bảy Mập thiếu
tôi có thể xóa sổ.

 

-Tất cả đã có mặt?
-Vâng!

 

Ta đã nhận lệnh mới.

 

Đêm nay sẽ có một cuộc truy
bắt, lấy tên chiến dịch Lửa Hồng

 

Mục tiêu là ổ buôn lậu LSD.

 

Phải bắt cho được anh em Bryan.

 

Kể từ giờ phút này

 

Không ai được liên lạc
với người ngoài...

 

Hãy gởi lại tất cả máy
nhắn tin và di động.

 

Kiệt , có 1 việc liên quan đến cậu.

 

-Trưởng Kiệt.
-Có mặt.

 

Cậu sẽ thuyên chuyển
vào ngày mai

 

Nên cậu có toàn quyền không
đi theo anh em đêm nay.

 

Cậu có thể ở lại để hỗ trợ.

 

Tôi sẽ đi cùng anh em.

 

Chỉnh đồng hồ...bây giờ là
12 g 25

 

Nhóm tiền trạm đã đi cách
đây 10 phút.

 

Hãy chận hết các lối ra vào.

 

Nhà hàng ta đã đến sẽ là
điểm gặp nhau.

 

Đi thôi.

 

Sao cậu không cho biết là
đã xin thuyên chuyển?

 

Tôi đã tính đến điều đó lâu rồi?

 

Cậu chuyển đi đâu?

 

Thanh tra Nội bộ.

 

Sao lại mê cô ấy nhanh vậy?
Cậu đã có người yêu rồi mà.

 

Điều này không liên quan
gì đến Vân.

 

Tôi đã luôn muốn điều tra
1 người mà không có cách...

 

Giờ thì đã có cách rồi.

 

Ai vậy?

 

Rồi cậu sẽ biết.

 

Cho tôi theo điều tra với.

 

Khùng!

 

Này! mau lên !Bọn tôi chờ!

 

Mình nói chuyện sau

 

Nhanh lên đi!

 

Phát, chừa cậu ghế trước đây này!

 

Xếp.

 

Ta đã có thông tin chắc chắn...

 

Hàng của Bryan sẽ đến hôm nay.

 

Người của hắn ở trong co sở.

 

Thanh tra Uy, Tổ A,

 

Anh và anh em đợi sẵn ở ngoài.

 

Thanh tra Trưởng , Tổ B

 

Người của anh sẽ vào cửa trước.

 

Từ sảnh chính vào trong sẽ
có 20 giây.

 

Tôi sẵn sàng đạp cửa vào.

 

Phát, Hồ và Chính, theo tôi.

 

Kiệt , you will back us up.

 

Thanh tra Uy,
có thắc mắc gì không?

 

Thưa không.

 

Thế thì lên đường!

 

Cảnh sát!

 

Họ có ăn gian không?

 

-Để tôi lo.
-Có chuyện gì thế này?

 

Người ta cho tôi biết là
đường sá quanh đây đã bị chận.

 

Ta đang ở đây.

 

Đây.

 

Đây

 

Và đây

 

là cảnh sát đóng chốt. Ta ở giữa.

 

Có chuyện gì vậy?

 

-Đứng yên!
-Ngừng lại!

 

Chúng ở ngoài này!

 

- Kiệt , nghe rõ không?
-Rõ.

 

Chúng ở ngoài giàn giáo.
Hãy ra tóm chúng đi.

 

Này, dẹp đi!

 

lm!

 

Ông còn muốn gì nữa?

 

Đừng lo, anh bạn,
cứ tiếp tục quậy đi...

 

Nhưng cho tôi mượn cái áo.

 

Để tôi lo cậu ấy.
Cậu đi ra giúp anh em đi.

 

Đứng yên, không tôi bắn.

 

Phát, ta là bạn bè mà.

 

Có gì nói với nhau cho tình nghĩa.

 

Ông là tội phạm, còn tôi là
cảnh sát. Ta không hề là bạn.

 

Không có gì để nói cả.
Tôi bắt ông.

 

Cặu muốn bắt tôi? Nếu bắt tôi,

 

Ngày mai Bộ phận thanh tra
Nội bộ sẽ nhận được đĩa CD.

 

Họ sẽ biết quan hệ giữa 2 ta.

 

Tôi sẽ khai ai giả danh cảnh sát

 

Tôi sẽ nói là đã biết từ lâu

 

Chỉ tại tôi làm bộ không biết.

 

Ông đã gài toàn bộ việc này?

 

Cậu không làm gì được tôi đâu.

 

Tốt hơn hết là cậu về làm việc
cho tôi đi.

 

Đúng ra là ông muốn tôi bắt
Bryan nhỏ?

 

Nó quá kiêu căng và sẽ làm
hại tôi không sớm thì muộn.

 

Nên để nó cho cậu làm gì
thì làm.

 

Ông hại cả em ông à?

 

Đó là 1 quá trình loại trừ tự nhiên.

 

Bây giờ cậu có 2 chọn lựa,

 

Một là giết tôi

 

Hai là để tôi được tự do.

 

Nếu không tôi sẽ nói cậu
hoạt động cho xã hội đen.

 

Rồi cậu sẽ thấy cuối cùng, ai
là kẻ sẽ vào tù.

 

Khi ấy tôi sẽ được tự do.

 

Phát...!

 

Ai vậy?

 

Gã đó là ai?

 

Tôi...

 

Cậu có để ai thoát không?

 

Anh ta bảo thấy cậu để 1 người đi.

 

Cậu để Bryan lớn đi, đúng không?

 

Thảo nào bên Thanh tra nội bộ

 

bảo có kẻ xấu trong lực lượng.

 

Kiệt . cậu khá lắm đó.

 

Vừa chuyển công tác đã
làm việc thật xuất sắc.

 

Không liên quan gì đến anh!

 

Cũng đúng là không phải việc
của tôi.

 

Tôi xía vào việc người khác
làm gì.

 

Nhưng tôi quan tâm đến
việc của cậu ta kìa.

 

-Dẫn đi đi.
-Tuân lệnh!

 

-Thanh tra Trưởng.
-Cô Sun.

 

Vu của Phát đến đâu rồi?

 

Mọi việc đều có vẻ chống lại
cậu ấy.

 

Chắc chắn sẽ bị ra khỏi ngành.

 

Tệ nhất là vào tù.

 

Lần trước cô đã nói rất rõ
trong buổi họp.

 

Phát là 1 chiến sĩ cảnh sát giỏi!

 

Kiệt , cậu ở dưới sự quản lý của
Thanh tra nội bộ.

 

Cậu nên khách quan.

 

Bên Nội bộ sẽ quyết định
cậu ấy tốt hay xấu.

 

Ai cũng biết Phát đã bị gài bẫy!

 

Cậu ở bên ngoài, nên có thể
nói như vậy!

 

Tôi cũng đã trải qua điều đó rồi.

 

Năm 80 những gì tôi đã chịu đựng
còn gấp 10 lần cậu ấy bây giờ!

 

Cậu ấy có khổ đến đâu thì hổ

 

Ít nhất cậu ấy cũng
không về bắn vợ!

 

Phát...

 

Sao rồi?

 

Tôi để gã đó đi...nên bây giờ
bị đình chỉ công tác để điều tra.

 

Cũng may là không vào tù.

 

Đừng lo, bọn tôi ủng hộ cậu.

 

Cậu không tội tình gì hết.

 

Phát, cậu có sao không?

 

Tôi không sao cả.

 

Hôm nay là sinh nhật Vân.
Cậu nhớ không?

 

Đâu phải là lúc nhớ sinh nhật
người này người kia nữa.

 

Phát, nếu cậu không nói thật,
tôi khó giúp cậu đó.

 

Giúp tôi cái gì? Điều tệ hại
nhất là mất việc, thế thôi.

 

Tôi chỉ muốn giúp cậu.

 

Cậu tự lo bản thân đi.

 

Từ lúc tập huấn đến giờ,
cậu vẫn luôn có ý giúp tôi...

 

Sao lúc nào cũng phải đóng
vai tốt bụng làm gì?

 

Tôi không cần cậu giúp.

 

Cậu lo việc của cậu đi!

 

Bình tĩnh!
Chúng mình là bạn bè mà!

 

Xin lỗi, tôi cần được 1 mình!

 

Dì à.

 

Cháu có mua gà...tối nay
làm món mì gà nhé?

 

Anh Kiệt rất thích món đó.

 

Sao tối nay 2 đứa không ra
ngoài ăn tối và đi chơi cho vui?

 

Như thế cũng tốn tiền, và
ngoài phố đông quá dì ạ.

 

Cháu thích ăn tối ở nhà hơn.

 

Dì phải đến nhà bạn chơi
mạt chược tối nay rồi.

 

2 đứa ở nhà ăn tối vui vẻ nhé.

 

Nhưng mà...dì.

 

Kiệt rất ít khi ăn ở nhà.

 

Dì không muốn có mặt
khi có nó ở nhà.

 

Từ lúc vào ngành cảnh sát,
nó im ỉm, ít nói chuyện với dì.

 

Cái gì nó cũng dấu.

 

Dì nhờ cháu đó nhé.
Hãy dạy dỗ lại nó đi.

 

Cháu không thể.

 

Thôi, dì đi thay áo đi.

 

Để dì chỉ cháu làm món này.

 

Cô dẫn tôi đến đâu đây?

 

Đây là 1 buổi gặp mặt cựu sinh viên.

 

Tôi không tốt nghiệp đại học.

 

Ở đây không hợp với tôi

 

Anh là bạn tôi.

 

Nicole, sao trễ thế? Đây là...

 

Trưởng Kiệt, bạn tôi đấy.

 

Bạn có nhiều bạn trai quá nhỉ?

 

Đừng đùa mà. Anna đâu rồi?

 

Cô ấy kia kìa.

 

Xin chào!

 

Nicole, chị hay thật!

 

Lúc nào cũng có bạn trai thật
bảnh để cùng đến dự buổi họp mặt.

 

Muốn bọn này ganh tức hay sao?

 

Không phải bạn trai tôi đâu.
Đồng nghiệp thôi.

 

Không phải bạn trai chị,
vậy làm bạn trai tôi được không?

 

Hoàng tử của em, mai anh sẽ
rảnh chứ?

 

Chú ơi, đi nước cờ đó không
được đâu.

 

Chú nên đi như thế này này.

 

Đừng, không nên làm như vậy...

 

-lm giùm đi
-Ừ, im đi!

 

- Peter
- Thanh tra Trưởng.

 

-Lâu ngày không gặp!
-Sao đến trễ vậy?

 

-Sao, anh khỏe chứ?
-Judy, chị vẫn khỏe chứ ạ.

 

Mẹ anh sao rồi?

 

Mẹ tôi vẫn khỏe, cảm ơn.

 

Thanh tra Trưởng từng là bạn
đồng môn của cô à?

 

Vâng, tôi cũng mới biết.

 

Nhưng anh ấy tốt nghiệp trước
tôi những 10 năm.

 

Cô có thích mẫu người
như vậy không?

 

Cũng 1 chút.

 

Sao cô lại suy nghĩ trước khi trả lời?

 

Anh ấy có đi chơi với tôi
vài lần...tôi cũng đồng ý.

 

Không đi xa hơn nữa?

 

Chúng tôi không hợp tính.

 

Anh ấy có đề nghị tôi làm
bạn đồng sự...

 

Nhưng tôi từ chối.

 

Ông ấy có thử làm thế này không?

 

Kính thưa quý vị khán thính giả...
Bây giờ đã khuya...

 

Xin vui lòng điều chỉnh âm thanh
vừa đủ nghe.

 

Cảm ơn vì đã theo dõi chương trình.

 

Sao 2 chú không tiếp tục chơi?

 

Họ sắp tắt đèn rồi.
Phải đi về thôi.

 

Sao cháu về sớm vậy?

 

Anh Kiệt cũng chưa về nữa ạ.

 

Nó không gọi cháu sao?

 

Cháu gọi, mà chỉ nghe hộp
thư thoại của anh ấy.

 

Có lẽ bận quá nên quên mất
ngày sinh nhật của cháu rồi.

 

Nó cũng quá vô tâm vì không
ít nhất là gọi điện cho cháu.

 

Không sao đâu ạ.
Sự nghiệp phải đi đầu chứ dì.

 

Cháu đi về đây.

 

Trễ rồi, để dì đưa cháu về.

 

Không sao đâu ạ!

 

-Không sao đâu.
-Không, cứ ở đó.

 

Phát, sao đến trễ thế cháu?

 

Cháu đến gặp Kiệt .

 

Nó chưa về nhà và đã tắt di động rồi.

 

Thế thì dì nhờ cháu đưa Vân về nhé.

 

-Vâng ạ.
-Cảm ơn nhiều.

 

Chào nhé!

 

Anh quên chúc mừng sinh nhật em.

 

Anh nhớ ngày sinh nhật em?

 

Người lẽ ra phải nhớ thì
lại quên mất rồi.

 

Kiệt có công việc mới
nên khá là bận.

 

Kiệt là người rất thông minh.

 

Em chọn đúng người lắm.

 

Nhưng anh ấy có chọn em đâu.

 

Anh ấy....Em không biết nữa.

 

Em không xinh đẹp sao?

 

Không phải việc ấy...

 

Sao lúc nào anh cũng có vẻ
tránh tránh em vậy?

 

Anh nói chuyện dở lắm.

 

Em không thấy thế.

 

Khi anh thấy em...anh trở thành...
ngớ ngẩn.

 

Anh hết biết phải nói gì với em.

 

Anh cũng không muốn lấy đi
những gì của bạn mình.

 

Em lúc nào cũng nghĩ em là
bạn gái của anh ấy

 

Nhưng giờ đây em đã hiểu ra...

 

Đó chỉ là 1 mối tình đơn phương.

 

Hãy cho anh ấy 1 cơ hội nữa.

 

Có khi em nên tự cho mình
1 cơ hội thì hơn.

 

Anh có thích em không?

 

Có lần Chính say xỉn và đã
kể em nghe hết rồi.

 

Anh ấy không dối em đâu.

 

Thế quà sinh nhật của em đâu?

 

Em tặng anh.

 

Em thích đi xe điện ngầm không?

 

Sao vậy?

 

Nó đi chậm...và anh có thể ở
bên em lâu hơn.

 

Đóng tiền bảo kê mau!

 

-Quỷ, phá hoài!
-Chú Bảy Mập.

 

Giờ này không đi làm sao?

 

Bọn tôi đến chơi và thăm cậu đây.

 

Mời dùng chí mà phủ.
Ngon lắm đấy.

 

Chú Bảy, cho 3 bát chè nhé.

 

Sao, buôn bán thế nào?

 

Cũng được. Cũng là việc làm thôi.

 

Chú Bảy Mập.

 

Chào anh Kiệt .

 

Chú Bảy. Tầng 2 của số nhà 13
gọi đó.

 

Địa chỉ đúng không đấy?

 

Để cháu xem lại.

 

Phát, có ai đến đây hỏi tiền
bảo kê chưa đó?

 

Đến giờ thì chưa.

 

Có thì tôi đã gọi các cậu rồi.

 

Thế thì được.

 

Chí mà phủ đây. Nóng lắm nhé.

 

Ngon thật nhỉ.

 

Xin mời, thìa đây.

 

Thử đi, ngon lắm đấy.

 

Thấy sao?

 

Ngon thật!

 

Sao cậu không cho biết
là đã lấy vợ hả?

 

Còn vất vả với chỗ buôn bán này,
chưa tính đến việc lấy vợ đâu.

 

Cảnh cáo cậu nhé...

 

Phải lo cho em họ tôi đàng hoàng
Không thì tôi giết cậu đó.

 

Đồng ý.

 

Chào nhé!

 

Dì ơi, cháu phải đi đây.

 

Phát, có chuyện gì vậy?

 

Tiêu tan hết rồi!

 

Ngồi xuống đây.

 

Tạ ơn trời là cậu không sao.

 

Sao cậu không nói tôi biết
là cậu buôn bán ở đây?

 

Nếu tôi biết, thì việc này đã
không xảy ra như vậy!

 

Ngoài ông ra thì còn ai vào
đây nữa?

 

Ở vùng này có
quá nhiều băng đảng...

 

Tôi làm sao biết được đó là ai?

 

Sao cậu không nói?

 

Để tôi tìm bọn nó về
xử cho cậu vui lòng.

 

Ông phỉnh tôi đó à?

 

Người ta đến đập phá chiều nay

 

rồi 2 giờ sau ông gọi điện cho tôi...

 

Tôi cũng quá biết mưu mẹo
của ông rồi.

 

Cậu làm việc ở tiệm chè đó
thật là phí tài.

 

Đi làm việc với tôi đi, ok?

 

Ông không sợ tôi
công tác chìm sao?

 

Tôi có cái mũi nhạy lắm.

 

Có cảnh sát chìm là tôi
nhảy mũi liền.

 

Tôi gởi 1 triệu đô.

 

Nhận đi rồi về sửa chữa cửa hàng

 

hay đi chơi với cô bạn gái.

 

Nghĩa là sao?

 

Coi như tiền trả trước...

 

Tôi rất quý nể những người
như cậu.

 

Tôi không nghĩ lần này
cậu sẽ từ chối.

 

Cứu tôi!

 

Thanh tra Trưởng,
anh không được vào!

 

Cứu tôi! Xin cứu tôi!

 

Sao thế này?
Sao lại đánh đập tù nhân?

 

Trưởng Thiện Minh,
anh không có trách nhiệm gì ở đây.

 

Mời anh ra ngoài!

 

Tôi sẽ thưa anh lên cấp trên!

 

Còn tôi đã được cấp trên gặp trước.

 

Từ tháng sau, tôi sẽ là
cấp trên của anh đó.

 

Nên có thưa kiện gì...

 

thì gặp tôi đây này.

 

Rõ chưa hả?

 

Từ giờ trở đi , có khiếu nại
gì thì để tháng sau mà khiếu nại.

 

Đưa anh ta ra ngoài!

 

Tôi là người phụ trách ở đây!
Dám đưa nó ra ngoài à?

 

Rồi sao?

 

Ở đây cũng còn cảnh sát đàng
hoàng nữa sao?

 

Trưởng Thiện Minh, anh làm tôi
thất vọng lắm đó!

 

1 tổ viên của anh bị đuổi việc...

 

1 người khác thì của bồ cũ của anh.

 

Bây giờ anh lại nổi nóng la
hét với tôi đó à?

 

Anh vừa nói gì?

 

Kiệt nó đã hôn Nicole ở buổi
gặp mặt cựu Thiếu sinh quân.

 

Ai cũng biết điều đó.
Bằng lòng chưa?

 

Ở đây không nói việc riêng
Đưa hắn đi đi.

 

Nếu tòa án biết ta đã dùng vũ lực

 

thì bên công tố sẽ mất thế.

 

1 bên thì già, 1 bên thì trẻ và
lanh lợi...

 

Nếu tôi là cô ta,
tôi cũng chọn nó nữa.

 

Thanh tra Trưởng...

 

Họ có đánh anh không?

 

Tôi sẽ chuyển hồ sợ khiếu tố
lên chánh án.

 

Uy Quốc Danh đã đánh đập tôi
tàn tệ.

 

Tôi sẽ không tha thứ cho hắn.

 

Anh còn muốn khiếu nại gì
nữa không?

 

Không có gì nữa. Được rồi.

 

Uy không làm theo bài bản...

 

Nhưng lại có quan hệ rất tốt
với bạn giám đốc.

 

Ho thích anh ta hơn anh đó.

 

Anh cũng biết tôi ghét giả dối mà.

 

Là bạn bè, tôi cũng biết tính
anh rồi.

 

Cần nhất là Bình tĩnh, ok?

 

lnspector Trưởng Thiện Minh,
Tôi đến bắt ông.

 

Ở bãi đậu xe của cơ quan

 

ông bị tình nghi là đã bắn
Thanh tra Uy bằng súng của ông.

 

Ông sẽ được chuyển sang
trại giam.

 

Thanh tra Trưởng bị gài đấy.

 

Uy đã bị 1 sát thủ chuyên nghiệp
bắn chết,

 

anh cũng biết rõ như vậy.

 

Rất tiếc. Tôi chỉ làm công việc
của tôi.

 

Ông không cần phải nói gì
trừ khi có điều muốn nói.

 

Dù ông có nói gì thì chúng tôi
cũng ghi nhận giấy trắng, mực đen.

 

Đó có thể sẽ là chứng cớ ở tòa,
ông rõ chứ?

 

Kiệt, cậu làm mất mặt bọn tôi quá!

 

Bỏ tay ra.

 

Tôi hiểu mà.

 

Thôi, Kiệt. Anh ấy
không làm gì đâu.

 

Gọi y tá đưa anh ấy ra
bằng ghế đẩy đi.

 

Mẹ!

 

Mẹ đã xem báo chí và đã biết
bố con gặp tai nạn.

 

Mẹ cứ sợ con sẽ là người
bắt bố con.

 

Mẹ, đó là công việc của con!

 

Mẹ chỉ lo con sẽ không công
bằng với bố con.

 

Mẹ à, con lớn rồi.

 

Lúc con còn nhỏ, mẹ đã nói
không đúng sự thật.

 

Thật ra, bố con không có
lỗi với mẹ.

 

Hôm đó...

 

Anh đã đi làm cực nhọc
mấy ngày nay...

 

Em để anh yên có được không?

 

Anh đi đâu mà mấy ngày liền
vậy? Chắc chắn có mèo mỡ rồi!

 

Em bệnh đó. Nên khám bác
sĩ lai đi.

 

Sao anh có thể tệ bạc với em
như vậy? Em chết cho anh xem!

 

Để em chết cho anh vừa lòng!

 

Để em chết đi cho rảnh!

 

Em điên rồi à?

 

Sau đó bác sĩ của mẹ bảo

 

mẹ bị suy nhược tinh thần...

 

Lúc nào cũng hốt hoảng, quẫn trí.

 

Bố đã che tội cho mẹ...

 

Bố không hề khai
mẹ lấy súng của bố...

 

Bố chỉ bảo chánh án
là lỡ tay để nổ súng

 

Mẹ thì tự do...

 

nhưng sự nghiệp bố con thì hỏng.

 

Nhưng mẹ đã...

 

Sao mẹ cứ tránh bố suốt
bao nhiêu năm?

 

Sau khi hết bệnh,
mẹ chỉ muốn giữ thể diện...

 

Bố vẫn gởi tiền đều đặn
vào tài khoản mẹ mỗi tháng.

 

Mẹ thì quá cứng đầu để nhận...

 

Sau ngần ấy năm...đã có hơn
2 triệu trong tài khoản đấy con ạ.

 

Kiệt , bố con là 1 người tốt.

 

Chính mẹ đây mới là mẹ
không đầy đủ bổn phận..

 

Con phải giúp bố con.

 

Đêm nay phải quậy tới bến!

 

Phát, có nhớ vợ không đó?

 

Nào, vào đây nhậu đi.

 

Phát!

 

Bắt hết lũ côn đồ đó đi!

 

Bắt giùm bọn du đãng đó đi!

 

Phát, bạn cậu đó à?

 

Sao vậy?

 

Thôi, mình đi đi.

 

Anh về đi.

 

''Anh''?

 

Cậu nói gì đó?

 

Cậu biết mình đang làm gì không?

 

Còn nhớ Vân chứ?

 

Không liên quan chi đến cậu.

 

Nói như vậy lần nữa, ta sẽ không
bao giờ còn là bạn của nhau.

 

Tôi đếch cần!

 

Kiệt , đừng tính chuyện gì ở đây cả.

 

Phát, nói tôi nghe...

 

Cậu đến đây để bắt họ...

 

Hãy nói là cậu đang
hoạt động chìm!

 

Chìm? Tìm người để hoạt động
chìm cũng khó đó!

 

Thôi được. Cớm dỏm, xỉn thì
ngủ đi. Ta đi quậy tiếp!

 

Đi thôi!

 

Mời ông vào.

 

Phát, anh về sớm vậy?

 

-Em.
-Ông Bryan.

 

Cô có tin vui rồi à!
Khi nào thì sanh?

 

Chỉ mới 3 tháng.

 

Em đi ngủ sớm đi. Anh phải
nói chuyện với Xếp Bryan .

 

Mời ông vào.

 

Mời ngồi.

 

Bryan nhỏ sẽ được đưa đến
tòa án ngày mốt.

 

Chắc chắn toàn thể lực lượng
cảnh sát sẽ được huy động.

 

Ông có liên lạc với em ông không?

 

Không, nhưng tôi biết nó rất rõ..

 

Nó rất tự tin là không bao giờ
thua trong bất cứ việc gì.

 

Uy đã tấn công nó nên nó đã
thuê sát thủ giết Uy.

 

Nếu có dịp để thoát thân, nó
sẽ cố hết sức.

 

Sao ông có thể chắc như vậy?

 

Đây là Dickson. Anh ta đã giết Uy.

 

Trưởng Thiện Minh đã là
kẻ chịu tội.

 

Bryan nhỏ cho rằng Dickson
trung thành với hắn.

 

Nó không thể nào biết thật
sự Dickson làm việc cho tôi.

 

Dickson sẽ cứu nó vào ngày mốt.

 

Cậu sẽ đi theo.

 

Hãy đưa Bryan nhỏ trở về.

 

Tôi biết cách làm việc
của Cảnh sát.

 

Anh ta phải nghe lời tôi đó.

 

Được, anh ta sẽ nghe lời cậu,
chịu chưa?

 

Ông cho gọi tôi?

 

Hôm nay cậu đã hết bực chưa?

 

Thưa, tôi không sao.

 

Bố đã biết con là con trai bố

 

Suốt ngần đó năm, bố đã biết
rõ tình hình 2 mẹ con...

 

Biết 2 mẹ con sống ở đâu...

 

Để con yên tâm học hành...

 

khi con vào trường thiếu sinh quân,

 

Bố đã xin thuyên chuyển và
rời trường.

 

Sau vụ nổ súng ở quán ăn,

 

sao bố lai chọn con vào tổ của bố?

 

Bố nghĩ con đã lớn...

 

Bố nghĩ con đã bắt đầu hiểu.

 

Nhưng rồi bố lại thấy con
chưa tự hiểu ra điều gì...

 

Nên thôi, bố cũng không giải thích.

 

Con đã hiểu hết chưa?

 

Vậy mẹ con đã hiểu ra rồi đó.

 

Mẹ con nhờ nhắn lai với bố...

 

mẹ con xin lỗi.

 

Chuyện vợ chồng, có nhiều hiểu
lầm nhỏ mà lại đáng tiếc...

 

Bryan nhỏ sẽ được đưa ra tòa
vào ngày mai đó.

 

Chắc chắn hắn sẽ tìm cách
thoát thân.

 

Tổ nào sẽ phụ trách giải tù?

 

Giám đốc để bọn con tự quyết
định với nhau.

 

Hãy nhắc Thanh tra Luân,

 

Phải dự trù thêm người và
vũ trang.

 

Uy bị sát thủ giết phải không bố?

 

Bố không bao giờ nói dối.

 

Sao họ lại không tìm ra đầu đạn?

 

Ban điều tra chưa tìm kỹ ở hiện
trường đó.

 

Con tin bố.

 

Con giữ sức khỏe nhé.

 

Vâng...

 

...thưa bố.

 

Không thể được! Đi ra!

 

Lên xe đi!

 

Chính!

 

Cậu và Hồ phải thật cẩn thận
hôm nay đó nhé!

 

Tôi ngờ rằng sẽ có người
tìm cách giải thoát cho hắn đó.

 

Tôi cũng muốn theo các cậu
quá nhưng...

 

Bạn bè mà. Thôi đi.

 

Chào nhé!

 

Đại ca!

 

-Đứng yên!
-Đứng yên!

 

Tất cả đứng yên!

 

Kế hoạch như thế này!

 

Quan trọng nhất là đừng
làm chết người!

 

Đường đang sửa chữa!

 

Vu đó tôi đâu có biết trước !

 

Điên rồi à? Tôi đã bảo là cứu tôi!

 

Chứ đâu phải giết tôi!

 

Muốn tôi chết à?

 

Phát, con,

 

Bố đã để Vân và mẹ con đến
nhà anh họ của bố ở Quãng Châu.

 

Con đừng lo nữa.

 

Cảnh sát đang theo dõi gần đây,
con lên đó làm gì?

 

Con phải lấy 1 thứ.

 

Con nghĩ kỹ chưa?

 

Mặc con mà. Súng đâu?

 

Bố sửa rồi.

 

Có chắc là Bryan lớn và đàn em
đang đi tắm hơi không?

 

Có, chúng đến đó mỗi thứ
tư và thứ bảy.

 

Chờ con ở đây.

 

Con à.

 

Bảo trọng nhé.

 

Bây giờ cậu ấy đang bị truy nã.

 

Bryan lớn rao là ai báo thù cho
Bryan nhỏ sẽ được 5 triệu .

 

Cậu ấy không thoát nổi đâu.

 

Không ra đầu thú, thì khó mà
giúp được cậu ấy lắm.

 

Kiệt , anh là người duy nhất
có thể giúp anh ấy.

 

Chú Bảy Mập và mẹ đâu rồi?

 

Lâu rồi, em đâu còn ở với
mẹ anh ấy nữa.

 

Anh hãy đoán Phát sẽ làm gì nữa.

 

Chỉ sợ cậu ấy sẽ đi thẳng
đến Bryan lớn.

 

Em biết anh ấy rất rõ.

 

1 khi anh ấy đã quyết định,
thì khó có gì lay chuyển nổi.

 

Kể cả em sao?

 

Em có làm được điều đó thì
em cũng không làm.

 

Từ ngày em nhận lời yêu anh ấy...

 

em đã không hề mợ tưởng được
vinh hoa phú quý.

 

Em yêu anh ấy, và sẽ tôn trọng
quyết định của anh ấy.

 

Nếu anh ấy muốn đấu tranh vì
lẽ phải...

 

thì sao không để yên cho anh ấy?

 

nếu em cản anh ấy

 

anh ấy sẽ nuối tiếc cả một đời.

 

Anh ấy sẽ mặc cảm.

 

Như vậy đâu phải là tình yêu nữa.

 

Mà là ích kỷ.

 

Nếu em gặp anh ấy...

 

Em sẽ bảo anh ấy

 

Anh Phát, nếu anh muốn đấu
tranh vì công bằng

 

thì cứ làm đi. Cứ làm.

 

Đừng lo cho em và con.

 

Mẹ con em sẽ chờ anh về.

 

Nếu anh ấy không về nữa,

 

Em sẽ bảo con em rằng

 

Nó có 1 người cha can đảm,

 

Con à, hắn lên rồi.

 

Bố, khoan đã.

 

Con gọi bố là bố hả?

 

Bố sống với mẹ con cũng lâu.

 

Gọi là bố cũng phải thôi.

 

Cầm tiền đi.

 

Sao lại đưa bố nhiều tiền vậy?

 

Hay là để bố lên gặp hắn
thay con?

 

Để con lên 1 mình, bố đi liền đi.

 

Nhớ lo cho mẹ con chu đáo đó.

 

Con gọi bố là bố...
Bố không thể để con đi như vậy.

 

Mặt mũi nào về nói với mẹ
con là đã để con đi 1 mình?

 

Bố muốn mẹ mất 1 lần 2
người đàn ông sao?

 

Ta cùng đi đi!

 

Không!

 

Con phải xử tên này đêm nay.

 

Nếu không, Mẹ và Vân
sẽ không thể nào sống yên ổn.

 

-Con...
-Bố đi ngay đi.

 

Đi đi!

 

-Nhưng...con...
-Đi mau lên!

 

Phát...

 

Tao biết rất rõ...

 

Bảy Mập theo dõi ta
đi đâu mỗi ngày...

 

Nên bọn tao cố ý đến đây mỗi
thứ tư và thứ bảy.

 

Mày đã bị tóm cổ rồi đó.

 

Mỗi thứ tư và thứ bảy,
tao gặp tất cả các đàn em của tao.

 

Kiệt , sao ta lại đến đây?

 

Tôi nghĩ hôm nay Phát sẽ đến đây.

 

Nó còn sống!

 

Giết nó đi!

 

Đứng yên!

 

Đứng yên!

 

Con! Con có sao không?

 

Bố đến cứu con đây!

 

Đứng yên!

 

Đánh nó chết cho ta!

 

Phát!

 

Chính hắn! Hắn đã giết Chính!

 

Cho mày chết luôn!

 

Cho mày chết này!
Dám đuổi theo tao à?

 

Cho mày chết! Chết đi!

 

Muốn đánh tao hả?

 

Bỏ tay ra!

 

Tìền! Tìền của ta!

 

Ôi, tiền của ta...!

 

Tìền của ta! Mất hết rồi!

 

Phát, đừng! Xin đừng giết tôi!

 

Tôi đâu biết gì...đừng giết tôi!

 

Phát...!

 

Cảm ơn Trời Phật, cảnh sát đã đến!

 

Xin hãy đến bắt tôi, hãy bắt tôi đi.

 

Phát, đừng mất Bình tĩnh.
Anh em đã đến rồi.

 

Bình tĩnh!

 

Để tôi khai hết mọi việc!

 

Tôi đã thuê người giết
cả anh tôi nữa.

 

Sau đó tôi gài Phát.

 

Hãy bắt tôi đi, cùng lắm là
tôi đi tù thôi!

 

Ở Hồng Kông không có án tử hình!

 

Phát...cố giữ ấm...cố lên...

 

Mẹ...bố đâu rồi mẹ?

 

Bé ơi, Bố đã đi xa lắm rồi.

 

Bố ra sao hở chú?

 

Bố cháu là một cảnh sát rất giỏi.

 

Lớn lên, cháu cũng muốn
làm cảnh sát!